Lời Bài Thơ Nếu Một Ngày Anh Biến Mất, Có Một Ngày Anh Bỗng Dưng

-

"Một ngày kia em biến mất anh có buồn không? Sẽ buồn nhưng sẽ qua mau thôi em ạ. Một ngày kia em biến mất cuộc sống anh sẽ ra sao? Chẳng sao cả, cuộc sống anh còn nhiều thứ ngoài em."



Có phải anh nghĩ rằng em sẽ không bao giờ biến mất? Em quấn quýt bên anh đến nỗi trở thành một điều quen thuộc. Anh có đi quay mặt đi một đoạn xa, quay lưng lại em vẫn là em đứng đó. Em yêu anh nhiều đến mức không đủ có cam đảm rời xa. Có phải những điều ấy khiến anh tự tin rằng, em sẽ vĩnh viễn bên anh, vĩnh viễn không bao giờ nỡ khiến anh bỏ công tìm kiếm?

Anh có tìm em không? Lòng anh có gợn chút lo lắng nào không khi một ngày kia em ẩn mình như nhân vật truyện tranh mà em hay đọc? Anh có một lần hỏi lòng rằng cô gái ấy ở đâu rồi hay không mảy may để ý? Anh có tìm em không hay để mặc đó chờ một ngày em lại xuất hiện tìm anh? Anh có từng một lần nghĩ rằng em quan trọng?

Hình như có em hay không cũng không quan trọng. Có em hay không thì buổi sáng, buổi trưa, buổi tối của anh cũng không có gì thay đổi. Có em hay không thì hàng vạn khuôn mặt trên cuộc đời này sẽ khiến anh chẳng nhớ nỗi đời mình vắng đi gương mặt của một người con gái. Có chăng, việc em biến mất sẽ khiến em càng lúc càng như chưa từng tồn tại mà thôi.

Bạn đang xem: Nếu một ngày anh biến mất

Hóa ra em cũng như bao người con gái khác xung quanh anh mà thôi. Hóa ra em cũng là một người con gái bình thường, cũng yếu mềm, cũng ngưỡng mộ anh cũng khao khát được anh che chở. Có phải cũng từng có nhiều cô gái hỏi anh câu hỏi ấy, hỏi rằng một ngày cô ấy cũng biến mất thì sao. Anh đã trả lời như thế này vậy, đã từng có ai khiến anh cảm thấy sợ mất mát chưa, như cách em sợ một ngày không còn anh nữa ấy.

Thật ra em mong em trở thành người quan trọng. Em hỏi điều ấy nhưng rất sợ một ngày nào đó điều ấy thành sự thật. Em sợ mình sẽ không còn cớ gì để tiếp tục xuất hiện trong cuộc đời anh. Em hỏi điều ấy chỉ để được mong anh trả lời ‘anh sẽ tìm em". Để em có thể tự trả lời những băn khoăn của mình rằng với người đàn ông này, ít ra mình có một vị trí nào đấy. Giá như anh biết được, điều ấy làm em hạnh phúc biết nhường nào?

Khi em hỏi câu ấy, nghĩa là em cần anh nhiều hơn anh cần em, anh ạ. Người ta yêu nhau thì mới cần nhau. Anh chưa từng hỏi em câu hỏi ấy, anh chưa từng đắn đó rằng em cần anh đến mức nào. Chỉ có em là sợ mất anh, chỉ có em là cần một lời từ anh để bản thân yên tâm gắn bó. Giá như anh một lần hỏi em: ‘Nếu một ngày kia anh biến mất, em có tìm anh không?"

Tình yêu của em cho anh nhiều đến nỗi biến sự hồi đáp trở thành xa xỉ. ‘Một ngày kia em biến mất anh có buồn không?", ‘Sẽ buồn nhưng sẽ qua mau thôi em ạ". ‘Một ngày kia em biến mất cuộc sống anh sẽ ra sao?", ‘Chẳng sao cả, cuộc sống anh còn nhiều thứ ngoài em". Anh nhất thiết phải trả lời thế sao? Tình yêu của anh em không có được, giờ đến lòng tự trọng cũng chẳng còn nữa rồi.

Em sẽ không còn là con bé ngốc nghếch đặt hết buồn vui vào câu trả lời của anh nữa. Em sẽ đi đến một nơi nào đó không có anh, nhưng chẳng phải vì đợi anh đi tìm nữa, em tự đi tìm lại sự thanh thản cho mình. Sự kiên nhẫn nào cũng có giới hạn, em không đủ can đảm yêu anh như những ngày tháng vừa qua nữa. Em có thể đợi anh rất lâu, đợi mỏi mòn dù anh không đếm xỉa. Nhưng một khi em đã quyết định từ bỏ, hàng vạn lần níu kéo của anh sẽ không mang em về lại được đâu. Em có thể vẫn còn yêu anh, nhưng ai cũng có thanh xuân của mình, không thể đợi chờ một người dài như thế.

Anh ở lại sống hạnh phúc nhé. Lúc em biến mất, anh có cảm thấy thoải mái hơn không, vì không có ai khiến anh cảm thấy phiền phức nữa. Em cũng không còn là kẻ đáng ghét ngăn anh đi tìm người phụ nữ của mình. Em mong anh ngày dài tháng rộng sau này sẽ yên bình cùng một người con gái, người có thể khiến anh sợ mất. Em cũng chúc em hạnh phúc, cũng tìm được một người sợ có ngày em đột nhiên biến mất giữa chừng.


*

*

6 cặp đôi tâm đầu ý hợp trong chuyện tình cảm (Vlog Chiêm tinh)


*

Khi ta nhìn cuộc sống bằng đôi mắt mới (Bóng mát tâm hồn)


*

Chuyến phiêu lưu trên con đường mang tên trưởng thành (Cafe Vlog)


*

Đừng bất chấp yêu một người (Vlog Radio)


qnct.edu.vn - Có một điều thật trớ trêu của thế gian này, đó là khoảnh khắc đánh mất ai đó, thứ gì đó, chúng ta mới nhận ra tình cảm của mình dành cho những điều đó nhiều đến thế nào. Vậy mà khi còn cạnh bên, ta lại chẳng hề trân trọng, giữ gìn. “Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ”
Dòng tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại của Mai. Ánh mắt anh chùng xuống, trầm ngâm. Điều anh lo sợ cuối cùng cũng đã đến - ngày cô rời xa anh.
Vội vã xin phép rời khỏi cuộc họp, anh lao xuống dòng người đông đúc. Trời bắt đầu mưa, những hạt mưa đầu đông, lạnh buốt.
Người ta nói tình đầu thường dang dở và để lại nhiều nỗi đau. Có lẽ câu đó đúng với anh. Trang là mối tình đầu của anh. Ngọt ngào nhưng nhiều cay đắng.
Trang - người con gái anh yêu và trân trọng. Khi yêu Trang anh nghĩ chẳng cần thêm một ai khác, cả đời này anh chỉ cần có cô là đủ. Nhưng cuộc đời vốn dĩ có bao giờ cho phép bản thân ta tự sắp đặt. Những cuộc cãi vã, những bất đồng quan điểm, những lần chiến tranh lạnh bắt đầu xuất hiện, rồi một ngày anh phát hiện Trang có người đàn ông khác.

Xem thêm: Nước Tẩy Trang Bioderma Hồng, 500Ml, Tẩy Trang Bioderma 100Ml Hồng


Anh cứ nghĩ bản thân lúc đó sẽ phẫn nộ, sẽ đứng trước Trang mà hỏi anh đã làm điều gì sai, sẽ khiến cô phải giải thích lý do vì sao lại giết chết tình yêu này. Nhưng lạ, anh bình tĩnh, thản nhiên. Anh không vội vã hỏi han, không sốt sắng tìm Trang. Sau 3 ngày không liên lạc, anh đến tìm cô và nói: “Chúng ta chia tay em nhé!”
Câu chuyện tình yêu kết thúc nhẹ nhàng. Anh không trách Trang, không trách kẻ thứ ba, cũng không trách bản thân mình. Sau mỗi cuộc tình, người ta thường đổ lỗi rồi giận hờn nhau, nhưng anh thì không, bởi với anh điều đó đâu còn quan trọng nữa. Có lẽ chỉ là một kiếp nợ, trả hết nợ ta xa nhau. Đúng hay sai chẳng phải đến một lúc sẽ phai, vốn không thuộc về nhau đến cuối cùng cũng sẽ không thuộc về nhau.
Bốn năm không quá dài, càng chẳng hề ngắn cho một câu chuyện tình yêu. Dẫu buông xuôi nhưng trong tâm trí anh luôn khắc khoải bao ám ảnh xưa cũ. Có những ngày lang thang với những nỗi buồn miên man chất chứa. Anh chạy trốn. Nhưng cuộc chạy trốn của anh chẳng bao giờ thực hiện được. Bởi Mai - cô gái nhỏ bé hay cười.
Dù Mai đã xuất hiện trước đó trong cuộc đời của anh, nhưng ngày ấy anh có Trang nên mặc nhiên anh không để ý người con gái này. Trang đi rồi, anh mới biết thì ra bao lâu nay Mai vẫn luôn bên mình. Cô luôn đến đúng lúc khi anh cần. Mai lắng nghe mọi thứ anh kể, bờ vai nhỏ bé gầy guộc là thế mà một thằng đàn ông mạnh mẽ như anh dựa vào lại thấy ấm áp, an nhiên quá.
Anh thường có thói quen cất giấu nỗi buồn. Nhưng có gói ghém kĩ càng đến đâu thì chỉ cần nhìn vào ánh mắt anh, cô đều thấu hiểu.
Anh thường chạy trốn cả thế giới, vùi mình ở nơi nào đó mà ôm ấp những kỉ niệm đau buồn. Có lẽ cô người duy nhất lật tung cả thế giới và tìm thấy anh.
Mai luôn xuất hiện với nụ cười nhẹ nhàng, hiền dịu khiến nỗi đau được sưởi ấm. Trái tim từng chút một được khâu vá. Bao năm với vị trí "bạn bè", một năm với vai trò "bạn thân", Mai ở bên anh. Đôi lúc anh tự hỏi thời gian bao lâu là đủ để mọi thứ trở thành thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen với việc nói chuyện cùng cô, mỗi tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dạy người đầu tiên nghĩ đến là cô. Đi ăn, xem phim, siêu thị hay dạo phố đều có cô bên cạnh. Quen với việc cô hay quên và hậu đậu, thường không mang áo mưa hay nhớ khoác thêm áo ấm khi trời lạnh, khiến anh lo lắng mà chạy đến. Cô hay khóc khi sợ hãi, ngốc nghếch như một đứa trẻ làm anh bận tâm nhiều. Cô nấu ăn giỏi, anh quen với hương vị đó. Quen với dáng điệu của một cô gái có chút mập mạp mà đáng yêu. Quen với ánh mắt sâu, dịu dàng nhìn anh khi nghe những tâm sự trải lòng. Anh quen với nụ cười ngọt hiền của cô.
Anh biết Mai có tình cảm với anh. Anh cũng có, từ khi nào anh không biết nữa, nhưng lại ép bản thân phủ nhận, không cho phép mở lòng, dù vậy càng không muốn cô rời xa anh. Kẻ tham lam muốn cô là của riêng mình. Anh loay hoay trong thế giới tình cảm anh tự tạo ra. Anh vừa sợ vừa căm ghét chính bản thân. "Thời gian" là cách mà anh lựa chọn. Thời gian để quên và để bắt đầu. Mặc dù anh biết anh đang khiến cho cả hai mệt mỏi. Để giữ cô, anh tạo nên vai diễn "bạn thân", còn cô chấp nhận vai diễn đó và đã đóng vô cùng trọn vẹn, hoàn hảo.
Bao lâu là đủ để khâu vá một trái tim mang nhiều thương tích? Có lẽ anh chính là một kẻ ích kỉ và tồi tệ trong câu chuyện này. Nhưng có ai hiểu anh? Nỗi đau còn đó, anh không muốn quá vội vã lại sai lầm, anh sợ bản thân vì quá đau mà sẽ nắm tay nhầm người. Khi chưa xác định được tình cảm của mình, anh không muốn biến cô gái nhỏ bé đến sau kia trở thành kẻ thay thế đáng thương. Vì vậy anh chọn thời gian để cho tất cả cơ hội...
Ngày bình yên sau bao nhiêu giông tố. Trái tim dù mang nhiều vết sẹo nhưng toàn tâm toàn ý thuộc về riêng Mai. Dù thời gian có vội vã, dòng người có bon chen, lòng người có đổi thay, thì có một điều anh chắc chắn Mai vẫn luôn ở đó. Cô ra đi chính là để đợi anh đến.